Nắng thu vàng ruộm trải mật lên từng con đường, len lỏi vào trong từng ngách phố. Gió thu man mác, có chút mát dịu lại có chút se se. Gió thu đưa hương hoa sữa nồng nàn xông thẳng vào khoang mũi những người qua đường, hương hoa sữa đang vào độ nở rộ có phần hăng hắc, khiến người ta nhịn không được mà nhăn mày.
Ngày đầu vào lớp, cô dặn không được xưng “em”, mà phải xưng “con” gọi “cô”. Nhưng bây giờ, có lẽ chẳng đứa nào muốn xưng “con” gọi “cô” nữa, chúng con muốn được xưng “con” gọi “mẹ”. Trước ngày vào học, chúng con hỏi các chị khóa trước, “các chị ơi cô Ninh như thế nào ạ?
Một học trò cũ của cô đã từng nói “ Khi chị bước ra khỏi cánh cổng này, ngẫm lại những lời cô dạy đỗ đều thấy rất đúng. Vậy nên hãy nghe lời cô Ninh các em nhé”