Khoảnh khắc ấy làm sao tôi có thể không trân trọng. Tôi như muốn thời gian ngừng trôi bởi biết rằng những giây phút này sẽ chẳng thể quay trở lại. Thời gian đem đến cho mỗi con người những điều tuyệt vời nhất mà cũng chính thời gian như muốn lấy đi tất cả. Nhưng không bạn ơi, chính thời gian đã dạy cho chúng ta cách trân trọng những thứ đang có, buộc ta phải sống hết mình không nuối tiếc, giúp ta tạo nên hồi ức. Tôi sẽ chẳng thể nào lội dòng quá khứ, và cũng sẽ thôi những luyến tiếc bởi những kỷ niệm mái trường ấy sẽ vẫn còn mãi trong trái tim tôi.
Đỗ Vũ Diệu Linh
(Hà Nội Ams, khóa 07-10)
Bài viết dự thi "Viết cho mùa cuối năm"