Ngoài kia xô bồ quá phải không?
cậu nơi nắng hanh
tớ nơi lạnh giá
mình cách nhau, nửa Trái đất tất cả
nhưng cần bình yên, mình kề lại gần nhau
Để tớ kể cậu nghe
chuyện tớ thầm mê
mê giờ học của thầy, bởi thầy lạ lắm
khi rô bốt không chạy thầy chẳng mắng
hôm nay chưa được, ngày mai sẽ ổn thôi
và còn bao người thầy như vậy ở Ams
chẳng phải Ams, tìm thầy ở đâu nữa?
để hôm nay
đi chưa đúng đường
bài học ngày xưa
dẫn lối mình đi
Để tớ kể cậu nghe
khi mình chung nhà, ngôi nhà Ams
khi mình cùng ca vang khẩu hiệu khối
mười ba chuyên, một chuyên, chuyên một việc
Amser chuyên việc gì
ngoài
chuyên yêu thương
Chẳng ai nói
mà mình lại cùng nghe
nghe những mẩu chuyện Ams ngày nắng
nghe những chiều nhảy xa, chạy ngắn
nghe những san sẻ ổ bánh mì căng tin
“cô ơi con đỗ”-nghe cả những tình yêu
nghe tiếng thở dài, nghe giọt nước mắt
nghe những bước chân vội vã trong vắng lặng
nghe tất cả
những khoảnh khắc chẳng hoàn hảo
để nhận ra
chỉ ở Ams
mới được nghe
những khoảnh khắc hoàn hảo không tên
giọng cậu mờ đi
lại đến giờ tớ đi làm
đã đến giờ cậu tan sở
tiếng tàu xe,
tiếng thở dài, trách quở
tìm bình yên
lặng nghe
nhịp đập từ Ams.